Cạn Nguồn

Vẫn Nhớ

Sớm thức giấc nhìn qua màn sương lạnh
Thấy quanh mình có những nhánh buồn rơi
Bão hôm qua tuyết phủ trắng khung trời
Để nỗi nhớ không mời nay chợt đến
Kỷ niệm xưa như cánh buồm chuyển bến
Trở về tìm cho định mệnh xanh xao
Nỗi buồn đau vẫn chưa ngớt cấu cào
Sót giọt lệ năm nào khôn ngưng chảy.
Lửa tình dẫu chỉ một lần bùng cháy
Sao tàn tro vương mãi gót phiêu bồng
Bụi buồn phiền lên trắng mấy trời đông
Để tuyết nhớ giăng đầy bên song cửa
Ta cứ ngỡ đã vơi đi mất nửa
Ngỡ đông tàn chan chứa gió xuân tươi
Ước vậy thôi, từ đã hết ngày vui
Đành bó gối, co người bên góc nhớ
Cạn Nguồn

Được bạn: vdn 6.3.11 đưa lên
vào ngày: 10 tháng 11 năm 2011

Bình luận về Bài thơ "Vẫn Nhớ"